Tổng quan các phương pháp giám sát nồng độ vancomycin trong thực hành lâm sàng

Vancomycin là kháng sinh được chỉ định trong điều trị nhiễm khuẩn nặng nghi ngờ hoặc xác định nhiễm cầu khuẩn gram dương, đặc biệt là Staphylococcus aureus kháng methicillin.

Vì có sự biến thiên lớn về các thông số dược động học (thể tích phân bố, độ thanh thải thận) giữa các cá thể, khả năng đạt đích AUC/MIC từ 400-600 cũng rất khác nhau trên từng bệnh nhân khi sử dụng cùng một chế độ liều vancomycin. Do vậy, cá thể hóa liều dựa trên theo giám sát nồng độ thuốc (TDM) đã và đang là xu hướng mới trong thực hành lâm sàng để tối ưu hóa hiệu quả-an toàn khi sử dụng vancomycin trong trị liệu. Có nhiều phương pháp tiếp cận giám sát nồng độ thuốc đối với vancomycin, bao gồm dựa vào nồng độ đáy và dựa vào AUC/MIC được ước tính từ nồng độ đáy, từ 2 nồng độ, hoặc từ mô phỏng bằng phần mềm theo Bayesian. Mỗi phương pháp có những ưu và nhược điểm riêng trong thực hành lâm sàng. Vì vậy việc lựa chọn phương pháp giám sát nồng độ thuốc với vancomycin trên thực tế cần cân nhắc trên bối cảnh lâm sàng và nguồn lực triển khai của các đơn vị.

Mời quý vị xem chi tiết tại: TỔNG QUAN CÁC PHƯƠNG PHÁP GIÁM SÁT NỒNG ĐỘ  VANCOMYCIN TRONG THỰC HÀNH LÂM SÀNG